Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

NHỮNG CON ĐƯỜNG CHẬT HẸP

Những con đường mà chúng ta đã đi qua, chúng luôn đọng lại trong ký ức của em. Để rồi một ngày đi qua chúng, tim em như bị bóp chặt. Những con đường quá chật hẹp đối với em. Mỗi lần đi qua khiến em khó thở, nhói lòng.
Đáng tiếc chỉ có em nhớ tới những khoảnh khắc ấy, chỉ có em bị những ký ức ấy đè bẹp trong thổn thức.
Và em rời xa thành phố, nơi có những con đường ấy. Rời xa những nỗi nhớ quay cuồng.
Em đến một thành phố khác, lạnh lẽo hơn nhưng yên bình hơn. Mỗi bước chân em đi trên đường không còn dấu vết của người nhưng mỗi đêm em luôn trống trải đến lạ. Có phải em đã sống với nỗi nhớ ấy quá lâu, đến mức khi rời xa tim lại rỗng tuếch, vắng vẻ đến vậy.

Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

TÔI MUỐN YÊU

Những ngày này tôi tự nhốt mình trong phòng xem bộ phim "Hoa Đào muội muội" - một bộ phim Đài Loan được sản xuất rất lâu trước đây nhưng tôi chưa có dịp xem. Nội dung bộ phim có lẽ được chuyển thể từ một bộ truyện tranh nổi tiếng nào đó, có chút nhí nhố, có chút lố, có chút phi thực tế nhưng tôi càng muốn xem nó nhiều hơn bao giờ. Tôi vừa xem vừa ghen tị, vừa ước ao lại có chút bất bình với thế giới này. Tôi ghen tị với nhân vật chính, cô gái tên Hoa Đào học năm 2 Đại học vì cô ấy có 5 người anh trai tuyệt vời, luôn bảo vệ và che chở. Tôi ước ao mình được như Hoa Đào, có một tình yêu nhẹ nhàng, sâu lắng. Tôi bất bình với cuộc đời vì tôi sinh ra không xinh đẹp, không có giọng nói ngọt ngào hay dáng dấp thanh tú. Tôi bất bình trong bất lực vì tôi không thể thay đổi được nó.

Nhưng hơn tất cả, tôi lại hối tiếc rất nhiều. Tôi 23 sắp qua tuổi 24 nhưng tuổi thanh xuân của tôi lại không có gì đáng nhớ, hoàn toàn tầm thường và chán chường. Tôi muốn được đến trường, được học tập, được yêu, được vui vẻ.

Nhưng tôi đã qua tuổi đi học rồi. Tôi cũng đến tuổi lập gia đình. Khi mà xung quanh tôi, bạn bè hầu hết đều có người yêu, một vài đã đi lấy chồng, lấy vợ thì tôi vẫn một mình.

Tôi không muốn gật đầu trước một người không làm trái tim tôi rung lên. Tôi chỉ muốn được yêu, tôi muốn yêu. Tình yêu xa xỉ đến như vậy sao? Lấy chồng không phải mục đích của tôi, tôi muốn có 1 tình yêu và lấy người tôi yêu làm chồng.

Nhưng người như tôi liệu có được 1 tình yêu hay không? Hay rồi tôi sẽ bị lay động bởi lời ra tiếng vào để một ngày bước chân lên xe hoa với một người mà mình bám víu lấy để có chồng như bao người?

Tôi không muốn hại người, hại mình. Nhưng tôi cũng rất sợ mình sẽ không cứng rắn đủ lâu.