Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

NHỮNG CON ĐƯỜNG CHẬT HẸP

Những con đường mà chúng ta đã đi qua, chúng luôn đọng lại trong ký ức của em. Để rồi một ngày đi qua chúng, tim em như bị bóp chặt. Những con đường quá chật hẹp đối với em. Mỗi lần đi qua khiến em khó thở, nhói lòng.
Đáng tiếc chỉ có em nhớ tới những khoảnh khắc ấy, chỉ có em bị những ký ức ấy đè bẹp trong thổn thức.
Và em rời xa thành phố, nơi có những con đường ấy. Rời xa những nỗi nhớ quay cuồng.
Em đến một thành phố khác, lạnh lẽo hơn nhưng yên bình hơn. Mỗi bước chân em đi trên đường không còn dấu vết của người nhưng mỗi đêm em luôn trống trải đến lạ. Có phải em đã sống với nỗi nhớ ấy quá lâu, đến mức khi rời xa tim lại rỗng tuếch, vắng vẻ đến vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét