Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2015

Cám ơn người đã rời xa tôi

Cám ơn anh, người đã đến vội vã như thế. Anh mạnh mẽ quá, em chẳng biết cách chối từ. Để rồi sa vào vòng tay của anh, trái tim em ngày đêm đập những nhịp đập lo lắng.
Lo chứ sao không ạ? Em chẳng hiểu sao anh lại muốn quen em? Em chẳng hiểu sao anh vội vàng như thế? Và em càng lo. Vì anh có số đa tình. Anh như thế, tán cô nào chả đổ. Huống chi em, một cô gái rất bình thường, đang trải qua những ngày tháng cô đơn sau một mối tình lặng lẽ nhiều đớn đau.
Và rồi nỗi lo ấy cũng đã trở thành sự thật. Anh nói dối em nhiều hơn. Tán tỉnh các cô gái mà anh gặp. Em bối rối vô cùng. Phải làm sao mới có thể nắm được hạnh phúc? Em không biết phải làm sao cả!
Rồi em để anh ra đi. Một cách lặng lẽ. Không câu chia tay. Không lý do. Không níu kéo.
Em chỉ khóc thầm trong những đêm. Vì em tiếc cho mình. Tiếc cho những trông đợi của em đã biến thành vô vọng. Em tiếc cho tình mình đặt sai chỗ. Nhưng hơn hết, em nhớ anh.
Em không cho phép mình níu kéo anh. Vì em không muốn mình thấp hèn trong mối quan hệ này. Như khi xuất phát, chúng ta ngang vế nhau. Anh và em. Chứ không phải em xin anh.
Cám ơn anh đã rời xa em. Em mạnh mẽ hơn trước, lý trí hơn trước khi gặp những anh chàng tán tỉnh mình. Em biết mình cần gì. Em sẽ đợi. Đợi người thực sự xứng đáng với trái tim của mình. Cám ơn anh lần cuối. Chúc anh không hạnh phúc!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét